Chức Nghiệp Thế Thân – Chương 11

 ☆ Chương Mười Một


Chu Tường chỉ ăn một chút rồi buông đũa, đồ ăn rất ngon, nhưng hắn không nuốt nổi nữa. Vì rảnh rỗi nên hắn vừa nói chuyện vừa bóc cua hấp, nhúng thịt cua trắng nõn vào curry vàng trong veo thơm nức mũi, sau đó đặt lên đĩa cho Yến Minh Tu.

Cử chỉ lấy lòng rành rành này khiến Yến Minh Tu khá dễ chịu, nhưng từ nhỏ y đã quen được người khác hầu hạ, nên cũng không cảm thấy có gì đặc biệt, rất thoải mái hưởng thụ Chu Tường phục vụ mình.

Y nhận ra được, Chu Tường thích y. Chu Tường là một trong số rất ít những kẻ vồn vã y mà không bị y đá rụng, bởi vì cái vồn vã của Chu Tường không hề gây phản cảm cho người khác, mà ngược lại còn khiến họ cảm nhận được lòng nhiệt thành và sự ân cần của hắn.


Dùng bữa xong, Chu Tường lấy cớ đi vệ sinh, hắn muốn thanh toán tiền.

Yến Minh Tu chỉ cho hắn, “Phòng này có WC.”

“Thôi, tiện ra ngoài hút điếu thuốc.” Bữa cơm này phỏng chừng tốn kém không ít, nhưng Chu Tường nghĩ, tốt xấu gì mình cũng đã có thu nhập, Yến Minh Tu mới tốt nghiệp đại học, chắc là chưa tìm được việc đâu.

Chu Tường đi vệ sinh, lúc quay về tới thẳng quầy thu ngân, nói muốn thanh toán tiền.

Nhân viên thu ngân vừa nhìn biên lai đã nói, “Thưa ngài, bàn của ngài đã ký hóa đơn, không cần thanh toán nữa.”

“Là sao cơ?”

“Nhà hàng chúng tôi có chế độ hội viên, phòng riêng là hội viên thanh toán, không cần trả tiền mặt.”

Chu Tường à một tiếng, đúng nhỉ, tiết kiệm được tiền.

Hắn quay về phòng, thấy Yến Minh Tu đã đứng lên định ra ngoài, Chu Tường chống tay lên khung cửa, cười hỏi y, “Mới hơn chín giờ tối, chúng ta tìm chỗ nào uống một chén nhé?”

Yến Minh Tu lắc đầu, “Không có hứng.”

“Thế cậu muốn đi đâu?”

“Nhà anh.”

Chu Tường cười ha hả, rồi hạ giọng mờ ám, “Sao tôi không biết cậu sốt ruột đến thế nhỉ.”

Yến Minh Tu đáp, “Tôi chỉ không thích những nơi ồn ào.”

“Đi, về nhà tôi, nhà tôi yên tĩnh.”


Lúc ra ngoài, Chu Tường tự động đi lấy xe, Yến Minh Tu nghĩ nghĩ, gọi lái xe đến mang xe của y về, còn y thì ngồi cùng xe với Chu Tường.

Căn hộ của Chu Tường vừa nhỏ vừa cũ kỹ, nhưng không biết tại sao Yến Minh Tu lại rất thích, có lẽ bởi vì ở đó có hương vị của “Nhà”, còn có cả không khí sinh hoạt gia đình.

Hai người về đến nơi, Chu Tường cởi áo khoác ném lên ghế sa lon, quay lại hỏi Yến Minh Tu, “Cậu tắm trước hay tôi tắm trước? Hay là…” Hắn liếm môi, cười mờ ám, “Cùng tắm?”

Yến Minh Tu nhéo nhéo cằm hắn, “Anh trước đi, tắm cho sạch rồi lên giường chờ tôi.”

Chu Tường cười đáp, “Không thành vấn đề.” Nói xong thì ngâm nga một điệu dân gian đi vào nhà tắm, tắm xong còn đặc biệt xịt một tí nước hoa.

Nhân lúc Yến Minh Tu tắm rửa, hắn lấy gel bôi trơn và bcs ra, mấy thứ này bình thường vốn không phải dùng trên người hắn, Chu Tường cảm thấy khá kỳ lạ. Hắn luôn giữ vững hình tượng đàn ông tiêu chuẩn, ấy vậy mà cũng có ngày làm 0. Chẳng biết có đau không nữa, nhưng thôi kệ, nếu khó chịu thì đã chẳng có nhiều gay tình nguyện để người ta cắm vào, trải nghiệm này hẳn phải rất mới mẻ và kích thích.

Chu Tường còn thắp cả nến thơm để tăng không khí lãng mạn, làm tình quan trọng nhất là tính giải trí, nếu sung sướng thì vị ngon nhớ lâu, nhất là hắn còn được cùng mỹ nhân như Yến Minh Tu, dứt khoát phải cực kỳ chú trọng.

Một lát sau, Yến Minh Tu bước vào phòng ngủ, nhìn thấy Chu Tường chỉ mặc một chiếc quần lót tam giác màu đen, ngồi ở đầu giường cười tà với y. Khuôn mặt Chu Tường không quá xuất sắc, nhưng rất có hương vị đàn ông, vóc dáng hắn cực kỳ đẹp, thân thể thon dài khỏe khoắn đúng tiêu chuẩn phái mạnh, cơ bắp rất cân đối và tinh tế, không hề lộ liễu khoa trương, thứ giữa hai chân được bao bọc bởi lớp vải đen, gợi cảm và ý nhị khiến người ta phải phun máu mũi.

Yến Minh Tu rất hài lòng về ngoại hình của Chu Tường, thêm cả tính cách của hắn, vừa khéo léo vừa nhiệt tình, tiến lùi rất đúng mực, khiến cho một gã đàn ông ba mươi tuổi như hắn cực kỳ thành thục và quyến rũ, ép người ta nhịn không được phải khao khát dạy dỗ hắn một phen.

Chu Tường cười cười với y, “Trước tiên nói cho rõ đã, ngày mốt tôi còn phải đi làm, nếu kỹ thuật của cậu không tốt lắm thì nhớ báo trước, đừng hãm hại tôi nha.” Nghe nói lần đầu tiên còn có người phải nhập viện, hắn chỉ muốn thử một chút mà thôi, không định nhục mặt như thế đâu. Lời ra miệng tuy rất thận trọng, nhưng ánh mắt Chu Tường lại trắng trợn càn quét trên ngực Yến Minh Tu. Cơ thịt quá đẹp! Làn da nhẵn mịn phản quang, Yến Minh Tu lúc mặc quần áo nhìn hơi gầy, cũng có thể do y quá cao, nhưng không ngờ cởi quần áo ra thì thân thể lại rắn chắc như vậy, kết hợp với đôi chân thẳng tắp thon dài cùng khuôn mặt mỹ miều, chậc chậc, tâm trạng hắn lúc này cũng tương tự như một gã straight sắp được lên giường với tuyệt thế mỹ nữ.

Ngón tay thon dài của Yến Minh Tu nhẹ nhàng cởi bỏ khăn tắm, ánh mắt Chu Tường dõi theo từng chuyển động của y, ngón tay kia chỉ cần kéo nhẹ một cái là hắn có thể chiêm ngưỡng thứ hắn muốn.

Khăn tắm chậm rãi bị kéo ra, rớt xuống đất, kích thước cái thứ giữa hai chân Yến Minh Tu hoàn toàn khác hẳn khuôn mặt nõn nà mềm mại của y, Chu Tường nhìn mà giật cả mình.

Yến Minh Tu thong thả bước đến, Chu Tường ngồi thẳng dậy, túm lấy cánh tay y, kéo y lên giường. Hắn sà xuống trên người y, khe khẽ cười nói, “Minh Tu, cưng mê chết anh rồi.” Hắn cũng từng nói qua rất nhiều lời ong bướm trên giường, nhưng câu này thật sự được thốt lên từ đáy lòng hắn.

Bàn tay Yến Minh Tu đặt trên người hắn khẽ chuyển động, y khàn khàn đáp, “Tôi sẽ cho anh thấy kỹ thuật của tôi có tốt hay không.”

Chu Tường cúi đầu cười cười, ngậm lấy đôi môi mềm mại như cánh hoa của Yến Minh Tu, tinh tế thưởng thức. Yến Minh Tu cũng không ngừng vuốt ve cánh tay hắn, làn da căng mịn thật sự quá hấp dẫn.

Chu Tường hôn đủ, bắt đầu chuyển từ môi xuống cằm y, răng nanh nhè nhẹ gặm cắn. Nhịp thở của Yến Minh Tu bắt đầu gấp gáp, y lật người ép Chu Tường xuống dưới, một tay bắt lấy vật cứng của hắn, vuốt ve lên xuống.

Chu Tường cũng nắm lấy thứ nóng rực to lớn của Yến Minh Tu, kích thước thật sự quá giật mình, khiến cho hắn kích động không thôi. Hai người vừa hôn môi vừa vỗ về dục vọng của đối phương, tựa như một đôi rắn cuộn mình cuốn lấy nhau, nhiệt độ thân thể không ngừng tăng lên, mạch máu như sắp sôi trào.

Yến Minh Tu vỗ vỗ cặp mông rắn chắc của Chu Tường, “Xoay người lại.”

Chu Tường hiểu ý, đổi tư thế nằm ngược lại với Yến Minh Tu, một tay xoa nắn bắp đùi y, một tay nắm lấy vật to lớn cương cứng của y, há miệng ngậm vào. Chu Tường kỹ xảo rất tốt, chỉ mới liếm vài lần, thứ to lớn của Yến Minh Tu đã càng thêm cứng rắn.

Cùng lúc đó, nửa thân dưới của Chu Tường cũng phơi bày trước mắt Yến Minh Tu, Yến Minh Tu gạt hai chân hắn sang hai bên, đổ gel ra tay, sau đó tách mở hai cánh mông hắn, ngón tay thon dài thuần thục thăm dò nụ hoa khép chặt, chầm chậm tiến vào.

Chu Tường cảm thấy hơi khó chịu, xoay xoay mông, Yến Minh Tu vỗ vỗ cái mông hắn, “Đừng nhúc nhích.”

Chu Tường cố ý cọ xát phần cương cứng của mình vào ngực Yến Minh Tu, khoang miệng ra sức mút vào vật to lớn của y, một bàn tay còn đùa giỡn hai túi tinh căng tròn.

Ngón tay Yến Minh Tu đã vào sâu trong thân thể Chu Tường, nhờ gel trơn, y từ từ khuấy động, rút ra rồi lại tiến vào. Chu Tường chỉ cảm thấy trong mông có thêm vật lạ, tuy không phải quá đau đớn, nhưng chắc chắn là không dễ chịu, chẳng lẽ cảm giác làm 0 là thế này? Quả thực chẳng mấy hay ho.

Đang buồn bực, hắn cảm giác được Yến Minh Tu lại chen vào thêm một ngón tay, việc này trước kia hắn làm thì rất bình thường, nhưng giờ áp dụng ngược lên người hắn lại hoàn toàn khác hẳn.

Chu Tường ngẩng đầu, thở phì phò nói, “Ái, nhẹ thôi, kỳ quá.”

Yến Minh Tu đẩy đẩy thân dưới vào hắn, “Đừng nói, lát nữa sẽ cho anh thích, cứ ngậm đi.”

Chu Tường bĩu môi, vươn đầu lưỡi mạnh bạo mút liếm đỉnh vật cứng của Yến Minh Tu, Yến Minh Tu hít sâu một hơi, suýt nữa thì bắn tinh, y giận dữ vỗ mông Chu Tường, ngón tay đâm sâu vào bên trong hắn.

Chu Tường khẽ kêu lên, “Mẹ nó… Đau, nhẹ thôi.”

Giọng Yến Minh Tu tuy mang đậm cảnh cáo, nhưng lời nói ra lại nhuốm màu tình dục, “Tôi còn phải đè anh nữa, nếu giờ anh làm tôi bắn ra, tôi đây chỉ có thể lấy tay thay vào vậy.”

Chu Tường cười nói, “Cậu bắn là vì cậu kém cỏi, trách gì tôi nha.”

Yến Minh Tu rút ngón tay ướt át ra ngoài, cấp tốc ngồi dậy, nửa quỳ phía sau Chu Tường, “Đeo bao cho tôi.”

Chu Tường lấy bao ra, xé vỏ, vừa dùng miệng phục vụ Yến Minh Tu, vừa đeo bao cho y.

Vật kia của Yến Minh Tu đã cứng ngắc nổi gân xanh, tên đã trên dây, nóng lòng muốn chọc vào trong thân thể Chu Tường, rong ruổi cả đêm dài.

Chu Tường hào phóng nằm trên người y, hai tay ôm lấy cổ y, “Nhẹ thôi đó.”

Yến Minh Tu nhìn khuôn mặt hắn, trong lòng dấy lên một cảm giác khác thường, y kéo Chu Tường dậy, lật mình bắt hắn nằm úp sấp.

Chu Tường kinh ngạc, “Cậu thích tư thế này à?”

Lời còn chưa dứt, Yến Minh Tu đã ấn đầu hắn xuống giường, “Đừng nói gì cả, tập trung vào.” Nói xong, y ôm ngang eo Chu Tường, cầm lấy phần thân thể cực đại của mình, đỉnh vật cứng lập tức chen vào lỗ nhỏ chỉ mới hơi hơi mở rộng.

Chu Tường bắt đầu cảm thấy đau, nghiến răng kêu, “Nhẹ thôi… Á… Đau quá.”

Lúc này Yến Minh Tu cũng không kìm nổi mình nữa, bờ vai rộng của Chu Tường, xương bả vai duyên dáng, tấm lưng mịn màng lấp lánh mồ hôi, tất cả đều khiến y sôi trào. Tấm lưng khêu gợi như trùng khớp với hình ảnh Uông Vũ Đông trong tâm trí, Yến Minh Tu chỉ cảm thấy máu trong người điên cuồng dồn về thân dưới, gào thét đòi hỏi phải hung ác chiếm đoạt người này, phải phát tiết tất cả khát vọng và ham muốn vào bên trong người này.

Yến Minh Tu không cho phép Chu Tường lùi lại, côn thịt thô to thúc mạnh vào thân thể Chu Tường.

Chu Tường hít một ngụm khí lạnh, nghĩ thầm thằng nhóc này quả nhiên chỉ giỏi khoe khoang, kỹ thuật thối nát gì đây, không thể tưởng tượng nổi. Nhưng mấu chốt là, hắn không có cách nào bắt Yến Minh Tu dừng lại, chỉ có thể bị động cam chịu cho y tiến vào.

Yến Minh Tu thở ra một hơi thật dài, Chu Tường chưa bao giờ được nghe tiếng thở dài nào thỏa mãn như thế, nhất thời trong lòng có chút cao hứng.

Yến Minh Tu cố định eo Chu Tường, bắt đầu chầm chậm ra vào.

Chu Tường chôn chặt đầu dưới nệm giường, chống chọi với từng đợt công kích của vật lạ trong thân thể. Nếu đau thì hắn còn nhịn được, nhưng hắn cảm thấy có một thứ cứ tiến tiến lùi lùi trong mông rất quái dị, trước kia hắn chỉ biết tiến vào người khác, chưa từng gặp phải thứ cảm giác này.

Động tác của Yến Minh Tu bắt đầu nhanh dần, hơn nữa còn thành thạo tìm kiếm điểm mẫn cảm của Chu Tường, mỗi lần xuyên vào là một lần nghiêng theo từng phương hướng khác nhau, mãi tới khi Chu Tường phải bật kêu thành tiếng.

Đau đớn ban đầu qua đi, cùng với từng đợt tiến nhập của Yến Minh Tu, Chu Tường cũng cảm thấy từng trận khoái cảm kỳ quặc. Hắn mất tự chủ lắc lắc cái mông, không biết vì muốn thoát khỏi thứ cảm giác xa lạ đó, hay vì muốn đón nhận thêm càng nhiều.

Yến Minh Tu bắt đầu ra vào như cuồng phong bão táp, bắp đùi rắn chắc đập ten tét vào mông Chu Tường, đôi mắt vì khoái cảm dâng trào mà mơ màng xa thẳm. Tấm lưng Chu Tường quỳ sấp mặc cho y chiếm đoạt, tựa như đã hoàn hoàn hợp làm một với bóng dáng tao nhã tinh tế của Uông Vũ Đông, sức lực dưới thân y càng lúc càng mạnh bạo, càng lúc càng điên cuồng, đâm chọc khiến Chu Tường phải không ngừng rên rỉ.

Chu Tường bị đè nghiến đến mất hết sức lực, Yến Minh Tu vỗ về eo hắn, vẫn tiến vào từ phía sau. Mồ hôi lấm tấm trên lưng Chu Tường khiến y bất giác chỉ muốn cúi xuống liếm láp.

Hai người hoàn toàn không giống như lần đầu tiên làm tình, hai thân thể phối hợp nhịp nhàng và tuyệt vời tới kinh ngạc. Yến Minh Tu siết lấy Chu Tường, làm ba lần trong một đêm, lần nào cũng kết thúc bằng cao trào đỉnh điểm mà ngôn từ không cách nào diễn tả. Tới lần cuối cùng, cổ họng Chu Tường đã ấm ách tắt tiếng, chỉ có thể mặc cho Yến Minh Tu một lần lại một lần đẩy dục vọng vào bên trong hắn, không thể kìm nén được mình.


Hết chương 11.

~

Em cần 1 hộp Watersilk…

14 thoughts on “Chức Nghiệp Thế Thân – Chương 11

  1. Chào chủ nhà! ^^
    Truyện của Thủy Thiên Thừa cho tới nay mình chỉ mới đọc được “Cha nuôi” nhưng k hiểu sao lại rất thích văn phong của tác giả. Mặc dù cũng có nhiều người chê TTT viết cẩu huyết tát tứ tung nhưng mình vẫn thích. Mình có đọc review bộ này, nghe đâu chê thụ sau này yếu đuối, công k đáng mặt làm công nhưng đọc thử mấy chương đầu này, mình thấy thích tính cách của Chu Tường, có lẽ sau này trọng sinh sẽ k còn khí phách này nhưng mình nghĩ với cách hành văn của TTT, chắc sẽ k gây phản cảm. Dù sao đi nữa mình vẫn rất mong bộ này, mình thích coi thế thân, thích thụ truy công rồi công truy lại. ^^
    Chỉ cái dòng “note” của bạn, H của TTT, lúc coi “Cha nuôi” mình đã được “lĩnh giáo”… =))))))))))
    Mình chờ bộ này nhé! 😀

    Like

    • Mình cũng bị cuồng Cha nuôi 1 thời gian dài, yêu mỹ nhân phương Đông Thiện Minh dễ sợ ヽ(*≧ω≦)ノ
      Truyện của TTT hầu hết chỉ cần đọc mấy chương đầu là đoán luôn được nội dung, nhưng hành văn với xây dựng nhân vật không chê vào đâu được ≖‿≖ Mình đã phải ngậm ngùi rất nhiều lần vì vớ nhầm cốt truyện hấp dẫn nhưng tác giả không phát triển và làm nó ‘thăng hoa’ được, nên mình cực kỳ thích TTT, cẩu huyết nhưng vẫn đau ra đó. ⊙ω⊙
      Còn riêng về bộ này, mình cũng có đọc review rồi, chắc là tùy cảm nhận, mình không thấy Chu Tường yếu đuối, Chu Tường vẫn như thế, trước hay sau khi trùng sinh đều không thay đổi, còn Yến Minh Tu tuy không phải đỉnh cao của các vị công, nhưng mình cũng không thấy bạn ấy có chỗ nào nhập nhằng thiếu quyết đoán cả, cá nhân mình nhận xét thì là vậy (๑>ᴗ<๑)
      Hoan nghênh bạn! ❤ Mình muốn biết đến khi truyện hoàn thì bạn có cùng cảm nhận với mình hay với review, hí hí. ( ˘ ³˘)❤

      Liked by 3 people

      • Mình thích Thiện Minh, càng thích Thẩm Trường Trạch, con đường “truy thê kiêm truy phụ” của thằng nhỏ quá sức gian nan! =)))))))))))))
        Thật ra mình có chút k hiểu sao giờ mọi người hay ta thán truyện cẩu huyết. Tình tiết ngược trong truyện quanh đi quẩn lại cũng có nhiêu đó thôi, có biết bao nhiêu tác phẩm, tình huống nào chưa từng xảy ra đâu? Với mình, cẩu huyết hay k k quan trọng, quan trọng là nó “ngon” hay k, “tát” đúng chỗ hay k mới là vấn đề. Tỷ như Khốn Ỷ Nguy Lâu, truyện nào của chị này mà k cẩu huyết đâu, nhưng truyện nào cũng có cái hay, mà TTT cũng thế. Hồi đó mình có coi 1 bộ (quên tên rồi), có liên quan đến “Tiểu Bạch Dương”, cẩu huyết 1 biển nhưng hay thì vẫn hay! =)))))))))
        Xưa nay thế thân đa phần là mấy bạn thụ yếu đuối, ôn nhu, “nhân thê”, hiền lành, cắn răng (thiếu điều cắn lưỡi) mà làm “vật thay thế” nhưng mới đọc vài chương thì mình thấy Chu Tường k giống vậy, nhìn cái kiểu anh ta còn trêu ghẹo ngược lại Yến Minh Tu thì biết. Dù sau này có chút yếu đuối mình cũng k ngại, tổn thương nhiều thì giáp sắt cũng lủng chớ, tim bằng thịt có bằng thép đâu mà k xi nhê.
        Mình thấy tốc độ nhà bạn cũng nhanh ghê, mình chờ chữ “Hoàn” lắm đó! ^^

        Liked by 3 people

        • Bạn nói quá đúng! Tình tiết ngược thì quanh quẩn cũng chỉ có chừng ấy thôi, ‘cẩu huyết’ hay không ko quan trọng, với mình thì điều quan trọng là cao trào phải đúng lúc đúng chỗ, văn phong phải lôi cuốn, tình tiết phải hấp dẫn, diễn biến phải logic, chính vậy nên truyện của TTT không bao giờ chán. ಥ_ಥ

          Mình có đọc bộ liên quan đến Tiểu bạch dương, tên là Nhĩ khước ái nhất cá sỏa bức (sái quai hàm luôn) đúng ko? Tình tiết bộ đó thì đúng là gặp nhiều rồi, mình còn điên rồ đọc spoil trước khi đọc truyện, nên mấy chương đầu oải vô cùng, thế mà về sau không rời mắt ra được, đọc đến hết vẫn còn thèm thuồng (mình ghét Bạch Tân Vũ trong truyện này thế =]]). Nhận xét cá nhân của mình là bạn công Lý Ngọc rất ấm ớ hội tề, nhiều lúc chỉ muốn lật bàn (T▽T), nhất là 1/3 về cuối, cái cách truy thê kiêm ‘ăn vạ’ suýt bị vào tù của bạn này, mình không thể hiểu nổi? Mình chỉ ước Giản Tùy Anh hành bạn này lên bờ xuống ruộng, thay vì vừa nghe hung tin đã vội chạy đi tìm, haizz…

          Quay lại vấn đề chính ^^, thế thân thì mình chưa đọc nhiều, nhưng toàn gặp phải mấy bạn thụ hiền lành cam chịu, ôm mối tình si khóc thầm bên gối, mình sợ lắm… ಥ_ಥ Nhưng Chu Tường không như thế, Chu Tường là thế thân mạnh mẽ nhất mà mình biết, và bạn công Yến Minh Tu cũng không làm mình muốn đập bàn, thế nên mình quyết định phải edit truyện này. ^^

          Hoan nghênh bạn lần nữa, chờ chữ “Hoàn” của mình nhé! ❤ Mình nghĩ chắc sẽ không lâu, vì mình rất rảnh rỗi, edit tha hồ… ಥ_ಥ

          Liked by 1 person

  2. Nói thật là vừa đọc chương này vừa ăn mỳ tôm….. Cảm giác rất là ……
    Btw, mình mới đọc bộ Cha nuôi của TTT thôi cơ mà cảm giác H xong thì phần sau bắt đầu nhảm….. (‘ – ‘) / Cho nên thực ra không thích TTT lắm.

    Like

    • Mình đọc Cha nuôi chỉ gào thét sao H ít thế, H của TTT lúc nào cũng hot.
      Chắc là Mos ko hợp văn TTT, mình thì rất thích chị này, nhưng giọng văn mình hình như ko hợp, edit cực lắm, có khi phải quay lại cổ trang… (T▽T)
      Btw, có ai vừa đọc H vừa ăn mì tôm ko =]]]

      Liked by 1 person

      • À, tại mình thích truyện nhẹ nhàng, mưa dầm thấm lâu đó ╮(╯▽╰)╭. Btw, hôm nào thử đọc H húp mì tôm đi, vui cực =]]]]

        Like

  3. Đang đọc dở, nhưng… vẫn muốn vào com rằng thì là mà đọc H phê quá trùi ui. Haizz, phải nói là chị TTT có văn phong ổn kinh, đoạn H vừa nóng, vừa đẹp, gợi cảm lại có phần hoang dại thô bỉ… tóm lại là tuyệt đỉnh.

    Like

  4. Bà Thừa viết H tuy ít nhưng lần nào cũng chất, rất hot, đọc rất đã =))) Đặc biệt ấn tượng mấy màn H bên “Cha nuôi”. Mong mãi Thẩm Minh hai người sẽ thò mặt ra ở mấy truyện khác, vì “Cha nuôi” kết mà tớ vẫn còn tiếc anh Thiện :((((
    Chết thật, đang thế thân lại xẹo sang truyện khác =))))

    Like

  5. Chủ yếu là cách chọn từ và cách diễn đạt sao cho hot thôi mờ, chứ cứ “a… a… hảo thoải mái a…”, “ngươi luận động thật mau a…” thì màn H nào cũng nhạt toẹt thôi(´∀`☆)

    Liked by 1 person

    • Tình cờ nhìn thấy phần tám của cái chương này nên cũng vào nhiều chuyện chút. =)))

      Mình toàn ôm đt nằm đọc truyện nên k có chuyện vừa coi H vừa ăn mì tôm, nhưng vừa đọc yaoi (smut, mature) vừa ăn bánh kem hay chocolate, bánh trứng các loại thì… thường xuyên! =))

      Thật ra với mình, tuy k phải tất cả, nhưng hầu hết cảnh H mà bạn thụ cũng chủ động thì sẽ hot hơn nhiều H của mấy bạn thụ cứ “đừng mà”, “k được”… Vừa coi vừa chống cằm mà chống luôn mắt. Lắm khi đang cầm đt đọc mà rớt đt ngủ hồi nào k hay! =))))))

      (P/S: Thế có ai vừa tọa trong WC vừa coi H hông??? Mình là mình chơi chiêu này k được nè! =]]]] )

      Liked by 1 person

      • Mình thì chưa dùng bữa chính với H bao giờ, nhưng snack rùi gimbab hay KFC thì cũng rất thường xuyên, kiểu như popcorn với movie ấy mà, trợ hứng là chính nhỉ (*≧▽≦)

        Thực ra mình không quan trọng H cho lắm, nếu truyện hay thì nước xanh nước sạch mình cũng okie, thà thế còn hơn mấy màn H nhạt nhẽo nhanh như chớp giật, kiểu foreplay một tẹo rùi chuyển sang main dish, ném vào mấy câu “Ngô ngô a a… Không cần a… Hảo lớn a…” xong xuôi 2 thằng lăn ra “Ta yêu ngươi a”, xời ơi, mấy cái mình tự YY trong đầu còn phong phú gấp mười lần vậy =))))

        Thui đã đụng đến vấn đề này thì xả luôn 1 lèo cho nó máu, trẻ em dưới 18 đừng đọc nha (/^▽^)/

        Mình khoái H lắm á, nhưng quan điểm của mình là đã H thì phải H thật chân thật, chứ kiểu lửng lơ nửa mùa dẹp đi cho xong. Thế nên mình ít khi đụng đến Mê Dương Phong Lộng vân vân, đi với mấy vị này đúng là no bụng, nhưng chỉ no chứ không chất, kiểu như xôi cứng thịt khô mà lại còn đầy ú ụ vậy đó. Mình thích H phải có ít nhiều ‘tình cảm’ và ‘xúc cảm’ được biểu hiện trong đó, cả 2 cùng get into it, người đọc cũng get into it, mình muốn cảm nhận được cái mê say giữa 2 con người đang dần đạt tới đỉnh cao của sự hòa hợp, chứ không phải mấy màn H nhạt phèo thằng A ra ra vô vô, thỉnh thoảng nói mấy câu sến rện kiểu yêu em nhiều lắm, em khả ái lắm, còn thằng B rên rên la la, a a ô ô đừng đừng nhanh quá các kiểu, kể cả có ném vào mấy cảnh SM bondage hoặc toy rùi food để thêm phần “đặc sắc” thì đối với mình, mấy màn H kiểu này cũng vẫn hời hợt và nhạt nhẽo — Đọc bùn ngủ lắm.

        Trước khi nhảy vô đam mễ, mình toàn lượn lờ bên mấy web nước ngoài kiếm truyện với fic để đọc. Đọc kiểu này cũng phải chọn lựa toét mắt, rất rất ít khi gặp được tác giả viết chắc tay. Nhưng phải công nhận đã gặp rùi thì ôi thôi là toẹt vời, NC17 tuy hiếm, nhưng lần nào cũng đã con mắt, kiểu như đang được tự mình chứng kiến vậy đó, họ miêu tả từng động tác, từng ánh mắt rất kỳ công và chi tiết, bạn bot cong lưng, oằn người, co quắp ngón chân, bạn top gồng mình, chống tay, đưa đẩy, chẹp, cực kỳ có hồn mà chân thực, cứ như họ đang viết ra trải nghiệm của chính họ, còn mình thì đang được hòa vào mạch xúc cảm của họ vậy đó (*≧▽≦)

        Quay lại đam mễ, bỏ qua mấy bộ cao H nhạt từ trong nhạt ra, mình nghĩ vấn đề chính ở đây là do các bản chuyển ngữ. H lôi cuốn là một chuyện, nhưng làm thế nào để chuyển nó sang tiếng Việt mà vẫn giữ được cái lôi cuốn lại là chuyện khác. Đối với 1 đứa ham thuần Việt và đã nhẵn mặt các kiểu H scene, Mature bờ la bờ lô như mình, cứ nhìn thấy “nhục bổng”, “nhục huyệt” với “trừu sáp” là mình cụt hứng ( -_-) Nói câu này rất dễ bị ăn đập, nhưng mình chỉ khoái bám càng những editor lơn lớn một chút thui à…

        Ấy là nếu nói về những bộ hay, đọc cần phải cảm nhận, chứ còn thuần túy giải trí thì ba lăng nhăng sao mình cũng okie, giải trí mờ, xét nét quá làm gì. Mình chuyên gia đọc mấy truyện ẩm ương kiểu “Bị cầm cố đích ba ba”, “Cẩu nô cung đình sinh hoạt”, rùi “Dâm đãng mỹ thiếu niên” =)))) Tất nhiên những đoạn H không tạo cho mình cảm giác gì, nhưng một chiều chủ nhật vừa đọc vừa ăn Kit Kat thì đúng là hưởng thụ (๑>ᴗ<๑)

        (P/S: Có mình, cắm rễ trong WC đọc đủ các thể loại nè nè nè!!!)

        Liked by 4 people

        • Mình cũng k dùng bữa chính khi xem H, nói chung vì nhiều nguyên nhân, mà nguyên nhân chính là sợ… phụt ra màn hình! =))))))))

          Mình thì k thích thanh thủy, truyện ngắn, văn phong nhẹ nhàng lả lướt thì ok, nhưng truyện dài cả ngàn trang, công thụ hừng hực khí thế, siêu ngầu siêu cool mà cứ ôm nhau rồi kéo rèm, tắt đèn thì… Nói thật là có cảm giác như bị… ysl! =))))))))))))

          H của Mê Dương đọc 1 bộ còn được, đọc qua bộ thứ 2 thì máu mũi nước miếng đâu k thấy, thấy toàn ngáp chảy cả nước mắt. Mà truyện nội dung nhạt, mặc dù mình cũng k trông mong nhiều vào H văn nhưng với cái kiểu sáng tác 100 bộ như một, chỉ đổi tên bối cảnh thì hỏi sao k buồn ngủ? Nếu nói H nhiều, hot mà có nội dung thì mình chỉ thích bám Huỳnh Dạ, Bạch Vân… thôi. Tuy có nhiều bộ cũng cẩu huyết nhưng nhìn chung là hay, H hot, thụ k có cái kiểu người thì sướng mà miệng thì bướng, mệt. =.=

          Truyện nước ngoài mà BL mình chưa đọc bao giờ, chỉ từng đọc H nam nữ qua fanfic, nhưng k hiểu sao mình đọc k có cảm giác, thấy thô sao á. Có điều mình công nhận H của Tây hay yaoi novel nó chân thật và ít cái kiểu “chống cự đẩy đưa nửa mùa” của mấy bạn uke, coi thoải mái hơn nhiều.

          Edit H phải nói là 1 chuyện rất khó khăn và nhạy cảm. Mình viết H k được nhưng edit vô tư. Thật ra thì mấy cách edit đó, mình nghĩ 1 là do edit k chịu thuần Việt, 2 là nhiều khi do ngượng, để nguyên vậy đỡ lộ liễu hơn là “côn thịt” này nọ chẳng hạn. Nói chứ mình có con bạn, hô là đọc H được (dù k thích) nhưng viết và edit k được nè. =))) Mình thì mình ứ ngại, 1 con translator yaoi như mình thì ngại H quái gì. =))))))))))

          Ừm, mình đang coi bộ “An cư lạc nghiệp” của Đại Đao Diễm, Sui coi truyện này chưa? H rất hot nha, rất chất, rất dài, mỗi tội qua nửa truyện độ dài cảnh H bị giảm, nhưng vẫn rất ổn. Công thụ đều đáng yêu cả, đặc biệt là công: “mặt than xử nam ôn nhu công” x “độc miệng dâm đãng ôn nhu thụ”, đại thúc thụ (thụ hơn công 12t), mà câu cửa miệng của công mỗi khi thụ hỏi “sao biết?” đều là: “tôi google”! =))))))))))))))))))))

          3 bộ Sui kể, mình mới coi cái mỹ thiếu niên à, phải công nhận là… vớ vẩn, nói thật chứ H cũng k có cảm giác gì hết, đọc xong mình còn k hiểu nổi tác giả đang viết cái gì luôn! =.= Còn incest với NP thì thôi mình xin kiếu, dù H văn coi k cần suy nghĩ mình cũng chạy mất dép! =))

          (P/S: Mình chợt nhớ có 1 bạn cmt trong Đờ mờ cfs thế này: “#team-đi-nhanh-quá-không-kịp-đọc-truyện”! XD Nói chứ coi SM khi trong WC, cứ có cảm giác… thốn thốn! orz)

          Like

Leave a reply to Life without love... Cancel reply